Chương 8
“Cái đầu gỗ này tay nghề tốt ghê, giống em quá trời.”
Tôi nhất thời không biết phải nói gì, trong lòng ngập tràn những lời ngon tiếng ngọt này của cậu. Lại nói sống cũng đã hai mươi lăm năm, cũng đã từng yêu đương, vậy mà khi gặp cậu nhóc này lại có thể không khác gì một học sinh cấp ba, chân tay luống cuống, chẳng có chút nào là chính mình cả. Continue reading “Không mừng – Chương 8”